Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

NỮA HỒN THƯƠNG ĐAU

             

             Nửa chừng thánh
             Nửa chừng người.
             Nửa chừng khóc
             Nửa chừng cười. Vô duyên...

             Nửa chừng tỉnh
             Nửa chừng điên.
             Nửa chừng nhớ
             Nửa chừng quên. Vô thường...

             Nửa chừng giận
             Nửa chừng thương.
             Nửa chừng bỏ             Nửa chừng vương. Vô chừng...
             Nửa chừng xa lạ người dưng
             Nửa chừng tiếc nuối quá chừng. Vô tâm...

             Nửa chừng tình đã xa xăm
             Nửa chừng đời đã trăm năm bộn bề.
             Nửa chừng hạnh phúc nhiêu khê
             Nửa chừng mộng mị ê chề vô minh...

             Nửa chừng nhạc đã vô tình
             Nửa chừng thơ đã giật mình vô ngôn
             Nửa chừng nắng đã hoàng hôn
             Nửa chừng xuân đã bồn chồn tàn phai.

             Nửa chừng dốc đã mệt nhoài
             Nửa chừng phố đã mơ hoài tình quê.
             Nửa chừng chợt tỉnh cơn mê
             Nửa chừng xa bỗng mơ về đường xưa. 

                                                               TV

Nửa chừng chợt nhớ người xa
Nửa chừng bổng thấy tình là giấc mơ

Nửa chừng thấy nhớ vần thơ
Nửa chừng ru khẽ chơ vơ bước buồn

Nửa chừng tê tái cả hồn
Nửa chừng ai đó bồn chồn nhớ ai?

Nửa chừng tình đó trao ai
Nửa chừng tình hóa mộng dài giữa đêm

Nửa chừng tiếng vọng ru êm
Nửa chừng vang mãi êm đềm giấc mơ...

Nửa chừng nhớ... nửa chừng ngơ
Nửa chừng ta bổng dại khờ vì yêu...

Nửa chừng ta bỗng thèm iu một người....
                                  KL
                      Nửa chừng củng lại nửa chừng 
             Nửa chừng mãi lừng khừng chẳng xong 
                     Nửa chừng tình bạc như vôi 
             Nửa chừng ta lại mồ côi một mình ......
                     Thôi đành ôm cái nửa chừng 
              Nửa chừng lại thấy lòng mừng hơn lo ...

                                                    TV